WHAT'S NEW?
Loading...

Nỗi nhớ hoa bằng lăng

Nắng gửi gì cho hoa bằng lăng mà khiến cho ta cảm thấy một sự nhẹ nhàng đến thế, phải chăng nhờ nắng mà khiến cho bằng lăng không rực rỡ mà vẫn in sâu vào lòng người một nỗi bâng khuâng.
Phải chăng bằng  lăng có màu mực tím nhẹ nhàng, màu của một thời áo trắng, màu của tuổi học trò thời ngây thơ trong sáng. Màu của bao mơ ước của một thời  mộng mơ.
Một thời hai đứa kể cho nhau những câu chuyện vô tư trong sáng dưới tán cây của mùa bằng lăng nở rộ. Ánh mắt em long lanh khi nghe anh kể những câu chuyện không đầu không cuối đó.
Nhớ sao ngày đó anh cài lên mái tóc óng ả của em bông bằng lăng tím ,cánh hoa mỏng manh cũng khiến cho tim ai xao xuyến.
 Nếu ai đã từng có một tình yêu thời còn đi học, chắc hẳn sẽ nhớ mãi không quên. Một tình yêu không cháy bỏng, nhưng cũng khiến cho ta cảm thấy ấm áp đến vô cùng. Với tôi đã có một tình yêu như thế. Những cái nắm tay ngại ngùng, ánh mắt ngại ngùng khi bắt gặp nhau, Khuôn mặt ửng hồng khi có ai đó vô tình hay cố ý trêu ghẹo hai đứa. Tôi đến bên em cũng vào mùa bằng lăng nở rộ. Nhớ những chiều tan lớp, đôi ta dắt xe dưới hàng bằng lăng tím đó. Thi thoảng có những cánh hoa rơi theo gió, vương lên tóc em. Ôi một nỗi nhớ bâng khuâng!
Em làm cán bộ lớp anh là kẻ thường dân, em xinh xắn mà học giỏi. Anh là đứa nghịch ngợm vô cùng, cuối tuần nào cũng bị thầy đưa ra kiểm điểm. Mỗi lần như thế, anh lại nhìn sang em, như một kẻ có lỗi. Em lạnh lùng không nói điều chi, chỉ im lặng và cũng chẳng thèm nhìn anh lấy một chút mà chỉ nhìn ra cửa sổ với ánh mắt xa xăm.Tan lớp em vẫn im lặng dù đứa trước kẻ ngồi sau. Anh biết em buồn lắm. Thương em nhưng bản tính của thời còn đi học nghịch ngợm mà khó sửa. Mỗi lần như thế anh tặng em một đóa bằng lăng là em lại nở nụ cười thân thương và không còn giận anh nữa. Những lúc như thế, em đẹp như đóa bằng lăng vậy.
đã xa rồi mùa bằng lăng, đã xa rồi kỷ niệm của mối tình đầu. Không biết đến khi nào bằng lăng tím lại nở đây em nhỉ? Và không biết khi nào màu hoa tím đó lại nở rộ trong trái tim của anh đây. Xa rồi nhưng đâu đó vẫn bâng khuâng.